Đi tìm mãi không thấy nhà vệ sinh đâu, ngược lại gặp người quen.
Lâm Hạnh Nguyên và Kiều Cảnh Thần.
Hai người sóng vai bước tới, gặp nhau trong hành lang, tôi muốn tránh cũng không tránh được.
Nhìn thấy tôi, nụ cười của Lâm Hạnh Nguyên lập tức biến mất, cô ta nhìn Kiều Cảnh Thần hỏi: “Sao chị ta lại ð đây?”
Kiều Cảnh Thần cũng rất bất ngờ, khẽ lắc đầu nói: “Lúc ở vườn thuốc, anh ba đã bảo cô ấy về, không cho cô ấy theo.”
Nghe đoạn đối thoại này, tôi đoán ra được vài phần, có lẽ mấy người này tụ tập với nhau, sợ tôi đi theo, cho nên lúc ở vườn thuốc đã bảo tôi di.
“Thẩm Xuân Hinh, sao anh ba đi đến đâu cô cũng đi theo vậy, da mặt cô dày thế?” Kiều Cảnh Thần chưa bao giờ nói được câu nào thân thiện với tôi, trông thấy tôi, anh ta không hề cố ky mở miệng.
Tôi chẳng muốn giải thích, chỉ
bảo: “Tôi đến với bạn, anh nghĩ nhiều rồi.”
Tôi không nhàm chán như vậy, thường xuyên đi theo Phó Thắng Nam.
Lâm Hạnh Nguyên dò xét nhìn tôi, híp mắt nói: “Không phải cô vừa phá thai à? Sao lại chạy khắp nơi?”
“Trống rỗng cô đơn lạnh lẽo thôi, anh ba không đụng vào cô ta, cô ta chỉ có thể ra ngoài tìm.” Kiều Cảnh Thần nói chuyện chưa bao giờ có điểm mấu chốt. truyentop.net
Tôi nhíu mày, nhịn cơn giận trong lòng: “Tổng giám đốc Kiều tìm thời gian về nhà đánh răng di, miễn cho ô nhiễm không khí.”
Tôi vốn không có cảm tình gì với hai người này, quay người định đi.
Lâm Hạnh Nguyên chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794629/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.