Kiều Cảnh Thần nhìn tôi nói: “Cô Thẩm có thể không?”
“Ha ha hai” Tôi cười, đang đùa giỡn tôi sao?
Gọi mười ly rượu, tất cả đều rót đầy rượu, Kiều Cảnh Thần nhìn tôi nói: “Quy tắc là cô có thể mời người ở chỗ này uống giúp cô, bất kỳ ai cũng được, nhưng phải xem bản lĩnh của cô, không có bản lĩnh, cô tự uống đi.”
Nhìn ly rượu rót đầy trên bàn, tôi nhíu mày, tôi bất giác xoa bụng dưới, trong lòng cầu nguyện: “Bé con, con phải cố lên đó.”
Nâng ly rượu, tôi ngửa đầu uống ly rượu đầy tràn, nhưng chưa uống được mấy ngụm thì dạ dày tôi đã cuộn trào một trận.
“Oe!” Buồn nôn, tôi không nhịn được, chạy về phía nhà vệ sinh, ghé vào bồn cầu mà nôn.
Trịnh Tuấn Anh đi theo phía sau tôi, vỗ lưng tôi nói: “Cô làm nũng với Thắng Nam một xíu, cô là vợ của cậu ta, cậu ta sẽ không đề
mặc Cảnh Thần làm càn.”
Tôi cười khẩầy, tôi cũng không phải Lâm Hạnh Nguyên, làm nũng rơi vài giọt nước mắt là có thể khiến mấy người đàn ông trở nên dễ bảo.
Tôi không trả lời anh ta, mở miệng nói: “Có thuốc gì có thể giảm bớt thương tổn cho thai nhỉ không?”
Anh ta gật đầu: “Nhưng dù gì cũng là thuốc, ít nhiều cũng có hại.”
“Không sao, lát nữa làm phiền anh đưa tôi xuống.”
Đứng dậy ra khỏi nhà vệ sinh, Kiều Cảnh Thần chọn bài trên màn hình lớn, không hát câu nào, thấy tôi trở về, anh ta híp mắt hỏi: “Thế nào, mới một ly đã không được hả?”
Tôi mặc kệ anh ta, nhìn thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794630/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.