Anh đi quá nhanh, chẳng bao lâu đã về tới sân, đồ ăn lên đủ rồi, bàn cơm vốn dĩ chỉ có bốn người chúng tôi bây giờ lại thêm một nhà ba người.
Hai người là người đàn ông và đứa bé tôi gặp trong sân vừa nãy, người phụ nữ là vợ của người đàn ông.
Nhìn thấy tôi, người đàn ông cười, nhìn vợ mình nói: “Em xuống phòng bếp bưng súp mực táo đỏ
đã nấu xong lên cho cô Thẩm nếm thử, súp này tốt cho thai nhi.”
Tôi sững sð, cười nói cảm ơn, Kiều Cảnh Thần nhìn không vừa mắt, nhỏ giọng thì thầm: “Đứa bé không còn nữa, cho dù súp có tốt thì có tác dụng gì?”
Phó Thắng Nam nhìn tôi, khiến tôi có chút hoảng hốt, trong lúc nhất thời tôi lo lắng sẽ nghe thấy gì đó từ miệng của người đàn ông Phó Thắng Nam này, tôi nhìn Phó Thắng Nam nói: “Anh vẫn chưa giới thiệu anh đây cho em đó.”
Lỗi này, tôi nói với giọng điệu mềm mại dịu dàng, trông giống như một người vợ hiển lành hợp cách.
Đôi mắt đen của Phó Thắng Nam sững sð, con ngươi đen nhánh dừng lại trên người tôi một chút, bắt đầu giới thiệu sơ lược.
Người đàn ông này chính là chủ của sân nhỏ này, tên Lý Dịch Thành, con trai của một gia tộc chuyên hành nghề y, vì cực kỳ yêu thích nguyên liệu nấu ăn và dược liệu, cho nên đã trồng những dược liệu quý giá trong sân này.
Người phụ nữ tao nhã xinh đẹp vừa nãy là vợ anh ta, đứa bé nhỏ tuổi là con trai anh ta.
Chào hỏi qua loa, trong lòng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794628/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.