Lục Diễn Trạch đợi ở cổng, sốt sắng nhìn đồng hồ.
Anh đã rơi một một cái hang làm cho anh như sắp không có lối thoát.
Nếu anh tiếp tục đợi thì anh đang lãng phí thời gian lãng phí cơ hội, người nhà anh có thể tới tìm anh bất cứ lúc nào, Thẩm Chi Diệu cũng sẽ dùng khoảng thời gian này để thân mật với Thẩm Tinh Không....
Thế nhưng nếu như anh bỏ đi thì anh cũng không biết đi đâu để tìm bọn họ.
Nhìn thời gian từng giây từng phút qua đi, lúc này anh thực sự biết thế nào gọi là lực bất tòng tâm rồi.
Anh cảm thấy nhưng mỗi giây trôi qua là lại có một cái gai đâm vào tim anh, cứ như thế, anh không có cách nào để chịu được được cơn đau.
Anh cảm thấy bản thân mình như sắp nổ tung ra, anh nhấc chân đi về phía phòng bảo an.
Bảo an trong đó nhìn thấy anh lại tới liền mắng: “Tên tiểu tử điên đó lại tới rồi!”
Một người ấn tay vào tấm cửa kính, nhìn ra phía ngoài, do dự rồi nói: “Cái đó, đó là A Tiến à?”
Mấy người nhìn chăm chú, trong đêm tối một người đàn ông đang bước đi loạng choạng, bộ dạng say khướt đó không phải A Tiến thì là ai?
Lục Diễn Trạch bước tới trước cửa phòng bảo an, còn chưa kịp nói gì thì liền nghe thấy tiếng bước chân ở phía sau.
Anh dừng bước lại, phản ứng rất nhanh né người đi nhưng người phía sau ra tay còn nhanh tới mức không thể tin được.
Cú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030075/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.