Lục Diễn Trạch nhìn thấy anh ngồi vào xe định đi, anh vội vàng chạy lại, đập tay vào cửa xe, gầm lên: “Anh đụng vào cô ấy rồi? tôi giết anh! mau trả cô ấy lại cho tôi!”
Thẩm Chi Diệu quay đầu xe, kéo cửa xe xuống, nhìn Lục Diễn Trạch với ánh mắt lạnh lùng: “Nhìn lại cậu bây giờ đi, một kẻ vô dụng, nếu trả Tinh Không cho cậu, cậu có bản lĩnh làm cho cô ấy hạnh phúc không? Cuộc đời của bản thân mình còn đang loạn cả lên, có tư cách gì mà làm liên lụy tới cô ấy để cô ấy phải chịu khổ?”
Lục Diễn Trạch chỉ muốn đánh nhau một trận với Thẩm Chi Diệu, anh gầm lên: “Anh thì có thể bảo vệ được cô ấy chắc? anh và cô ấy là chú cháu! Người ngoài đều biết anh là chú của cô ấy, anh có vấn đề à, sao lại không buông tha cho Tinh Không? Tôi có thế nào đi chăng nữa, tôi và cô ấy ở bên nhau cũng sẽ không bị người đời cười chê! Còn anh thì sao? Anh mới làm cho cô ấy đau khổ!”
Thẩm Chi Diệu nheo mắt lại, mặt anh lạnh lùng nhìn Lục Diễn Trạch, nói từng câu từng chữ rõ ràng: “Tôi có thể để cho cô ấy sống trong một thế giới mới, vì thế tôi không hề sợ bất kì một ánh mắt nào của người đời. Cậu có thể không? Đợi tới cái ngày cậu có thể đó thì hãy nói chuyện với tôi, đồ kí sinh trùng!”
Lục Diễn Trạch đứng ở đó người đơ ra còn Thẩm Chi Diệu thì đạp chân ga lái chiếc xe rời đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030077/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.