Trước cửa Thẩm gia.
Lục Diễn Trạch đã đợi rất lâu, cơ thể anh sắp cứng đơ lại rồi.
Chạy đi vội vàng, anh căn bản không hề mặc áo khoác, trên người chỉ có một chiếc áo len khoác ngoài.
Anh giẫm chiếc giày đá bóng, nhìn những bông hoa tuyết không ngừng rơi, ngẩng đầu lên nhìn căn biệt thự Thẩm gia vẫn chưa sáng đèn.
Vị hôn thê Á Kỷ hôm nay cuối cùng cũng về nhà rồi, khi đưa cô ấy ra sân bay anh đột nhiên có một ý nghĩ không kiểm soát, khống chế nổi.
Anh sợ nếu phải đợi quá lâu thì Thẩm Tinh Không sẽ không đợi được anh mà từ bỏ, vậy là anh bỏ lại tất cả mà chạy về đây.
Xuống khỏi máy bay anh chạy thẳng tới tìm cô.
Thế nhưng điện thoại cô không gọi được, tới nhà cô thì cô đã đi ra ngoài rồi.
Anh đã tranh cãi với bảo an, đối phương chỉ có thể gọi điện cho Thẩm Chi Diệu, kết quả bảo an đã nói với anh, hôm nay hai người họ ở lại khách sạn, không quay về nữa.
Anh không ngốc, sớm anh đã nhìn ra Thẩm Chi Diệu có ý với Thẩm Tinh Không.
Ánh mắt đó, vừa nhìn đã biết đó là ánh mắt của một người đàn ông nhìn một cô gái, quỷ mới tin anh chỉ nghĩ đó là chú Hai của cô.
Anh luôn cho rằng kể cả là Thẩm Chi Diệu có ý thì Thẩm Tinh Không tuyệt đối cũng sẽ không đồng ý, kể cả là có thất vọng, oán hận với anh thì cô cũng tuyệt đối sẽ không để xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030072/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.