Thẩm Tinh Mi nhìn Thẩm Chi Diệu cởi chiếc áo vest ngoài ra, một chiếc áo sơ mi kẻ sọc màu xanh tím vào một chiếc quần âu đen, bộ quần áo rất đơn giản nhưng người đàn ông này mặc lên người lại đặc biệt rất nổi bật.
Thất thần mất một giây rồi chị ta bật cười: “Cậu Diệu, tôi thật nể phục tấm lòng của cậu đấy, câu thơ đó đọc thế nào nhỉ? Khổ hận ngàn năm vẫn chịu đựng, để vì người khác được an vui! Câu nói đó là để nói cậu đấy à?”
Thẩm Chi Diệu nhướn mày, nhìn chị ta: “Hiên Nam Ứng mấy ngày trước bị ngân hàng thúc nợ, cuối cùng người ta đã tìm tới đây, nhân viên tài vụ của Tín Dương đã ra tay giúp đỡ anh ta linh động giải quyết, sự việc này anh ta cũng đã nói với chị rồi à?”
Thẩm Chi Mi sắc mặt đơ ra, cái tên Hiên Nam Ứng đáng chết, ngoài việc chỉ biết nợ ra thì anh ta còn có bản lĩnh gì chứ! Vợ con mà muốn dựa vào anh ta thì sớm muộn cũng chết đói.
Mím chặt môi, chị ta phẫn nộ nhìn thần sắc lạnh lùng và thờ ơ của Thẩm Chi Diệu.
Sao anh ta có thể thản nhiên, dửng dưng như vậy chứ! Rõ ràng là công lao mở rộng Tín Dương đều là của anh ta, tất cả những đền đáp cũng nên là của anh ta, anh ta sao lại có thể thản nhiên chăm sóc Thẩm Tinh Không? nếu là chị ta, chị ta chắc chắn sớm đã hạ độc để hại chết cái cô đại tiểu thư liễu yếu đào tơ kia rồi!
Thẩm Chi Diệu hai chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/25218/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.