Mua thuốc xong, Thẩm Tinh Không và Thẩm Chi Diệu cùng nhau rời khỏi hiệu thuốc.
Anh đi rất chậm, Thẩm Tinh Không đi bên cạnh anh cảm thấy rất ức chế nhưng cũng không dám đi linh tinh, cô sợ anh, một nỗi sợ không có lý do. Anh cũng chưa từng đánh cô, chưa từng mắng cô, nhưng ánh mắt của anh lại làm cho cô cảm thấy rất sợ sệt, cô cũng nói không rõ đó cụ thể là gì.
“Sức khỏe ông nội không được tốt, lát nữa gặp ông ấy đừng có cứng đầu đấy.” Thẩm Chi Diệu nhắc nhở lạnh lùng: “Cô cháu nhất định cũng sẽ nhắc tới chuyện cháu chạy linh tinh, đừng có mà cãi lại, để chú giải thích, đừng có mà bọn họ nói một câu lại cãi một câu.”
Thẩm Tinh Không tặc lưỡi, sự việc chạy lung tung? Rõ ràng là chạy trốn mà?
Thẩm Chi Diệu không nhìn cũng biết cô đang thầm oán trách mình, thần sắc vẫn thờ ơ: “Tình Không, sau này không được ăn hiếp A Tiến, nếu còn để ta phát hiện nữa thì sẽ bị cắt tiền tiêu vặt của một tháng.”
Thẩm Tinh Không nhăn mặt lại nhìn chằm chằm Thẩm Chi Diệu.
“Cháu không ăn hiếp anh ấy.” cô tỏ vẻ oan ức, cắt tiền tiêu vặt của cô thì cô phải sống thế nào chứ?
Thẩm Chi Diệu nhìn đôi môi căng mọng đỏ hồng đang bĩu ra của cô, cái bộ dạng đó đáng yêu chết mất, nhưng anh không thể hiện ra mặt, vẫn nói vẻ thờ ơ: “Nhớ đấy là được rồi, A Tiến là vì muốn tốt cho cháu thôi.”
Thẩm Tinh Không vâng một tiếng rồi đi phía sau anh về xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/25217/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.