"Alo?" Hứa Thanh Khê nhận điện thoại hỏi: "Có chuyện gì không?"
Đầu dây bên kia thoáng do dự rồi mới lên tiếng: "Tôi là Phan Hữu Nam, xin lỗi đã quấy rầy, hôm nay tôi gọi đến để hỏi xem cô đã cân nhắc chuyện tôi nói lần trước đến đâu rồi."
Giọng Phan Hữu Nam rất dịu dàng và lễ độ khiến con người ta cảm thấy thoải mái. Dù thế, Hứa Thanh Khê vẫn lịch sự nói: "Thật lòng xin lỗi, có thể tôi không thể đồng ý được!"
Lời nói gay gắt của Quân Nhật Đình vẫn quay quẩn bên tai, mấy hôm nay hai người lại cãi nhau ầm ĩ lên về chuyện này, mang đến cho cô không biết bao nhiêu là phiền phức. Dứt lời, cô đang định cúp điện thoại thì Phan Hữu Nam lại gọi.
"Cô Thanh Tuệ đây vẫn còn băn khoăn về vấn đề gì? Do những điều kiện tôi đưa ra chưa đủ tốt ư? Nếu là thế thật thì cô có thể đưa ra yêu cầu của mình, chỉ cần nó không phải là cổ phần công ty thì Phan Hữu Nam tôi có thể giúp cô trong khả năng của mình." Giọng Phan Hữu Nam rất chân thành.
Trán Hứa Thanh Khê giật giật: "Không phải, thật ra... Điều kiện anh đưa ra rất hợp ý tôi, nhưng mà..."
Phan Hữu Nam đã chợt hiểu ra gì đó, giọng dịu xuống: "Cô Thanh Tuệ có gì khó nói ư? Tôi rất yêu thích tài năng của cô, để nó mai một đi sẽ là một tổn thất rất lớn cho ngành thời trang nói chung và nghề thiết kế nói riêng. Nên tôi mong cô có thể đồng ý."
Hứa Thanh Khê hít sâu, lời Phan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093431/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.