Mùi thuốc súng từ bà Kim Hồng rất nồng nặc, tuy không nói thẳng ra nhưng ông cụ vẫn hiểu. Vả lại từ đầu ông đã biết đứa con dâu này ghét Hứa Thanh Tuệ, nhưng người lớn lại đi thiên vị bất công trước mặt sấp nhỏ thì cũng không hay.
Ông cụ nhíu mày quay sang nhìn Hứa Thanh Khê, hiền hòa nói: "Tuệ này, con có muốn ăn món gì không? Thích thì cứ gọi nhé!"
Ông vừa dứt lời thì tất cả mọi ánh mắt lập tức dồn về phía Hứa Thanh Khê.
Bà Kim Hồng lại bắt đầu chỉ cây dâu mắng cây hòe, trách móc ông cụ cứ chống lưng cho Hứa Thanh Tuệ. Ông cụ không tiếp tục nói thêm gì nữa mà chỉ vỗ tay Hứa Thanh Khê để an ủi.
"Đúng đó, Thanh Tuệ muốn ăn gì thì cứ gọi đi nha." Lâm Gia Nghi ở bên cạnh hùa theo, trông có vẻ thoải mái rộng rãi lắm.
"Không cần đâu ạ." Hứa Thanh Khê thản nhiên đáp lời.
Lâm Gia Nghi chỉ giả vờ giả vịt cho có vậy thôi, trong lòng cô ta còn chẳng muốn cho Hứa Thanh Khê đến đây nữa là. Nhưng Quân Nhật Đình cứ khăng khăng dẫn con quỷ cái này theo. Hứa Thanh Khê không chọn món cô ta lại càng vui vẻ đỡ phải sầu não, bắt đầu nói đến những chuyện vui vẻ.
Lâm Gia Nghi là người biết ăn nói, có thêm bà Kim Hồng khen ngợi hết lời nên hai người cứ cười cười nói nói với nhau rất vui. Cả căn phòng chỉ có giọng của hai người nhưng vẫn cực kì náo nhiệt.
Trong khi họ nói chuyện thì các món ăn đã được mang lên, Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093430/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.