“Tối nay anh có thời gian không? Anh nếu như không có thời gian thì tôi về nói với bà ấy, bảo bà ấy đừng chuẩn bị.” Lý Yến nói tiếp.
Diệp Lăng Thiên có hơi không thấu, cuối cùng nói: “Đừng, tôi có thời gian, chiều tan làm tôi sẽ qua, bảo mẹ cô đừng chuẩn bị gì cả, tôi đâu phải là người ngoài, số lần đến cũng nhiều rồi.”
Lý Yến gật đầu, nói cảm ơn, sau đó bản thân tiếp tục uống rượu, uống hòm hòm rồi, Lý Yến nói với Diệp Lăng Thiên: “Cảm ơn anh hôm nay đến đây uống rượu cùng tôi, tôi bây giờ cũng nghĩ thông rồi, tôi đồng ý với ba tôi, điều đi. Có điều, vụ án này của bên này tôi sẽ không buông tay, tôi nhất định phải điều tra rõ rốt cuộc là ai muốn giết tôi, tôi nhất định phải chính tay bắt người.”
Diệp Lăng Thiên có hơi kinh ngạc nhìn Lý Yến, có điều cuối cùng vẫn là không nói gì, nếu như đổi thành là Diệp Lăng Thiên anh, chắc cũng sẽ có suy nghĩ như thế.
“Anh buổi chiều làm cái gì?” Lý Yến hỏi.
“Đi làm, còn có thể làm gì? Cô thì sao?”
“Không biết, đi dạo linh tinh.” Lý Yến lắc đầu nói.
“Cô không đi làm sao?”
“Đi làm gì? Ba tôi đã thu hồi chức vị của tôi, tôi bây giờ ở nhà nghỉ ngơi, đợi tổ chức điều phối. Tính cách của ông ấy chính là như thế, đã quyết định chuyện gì sẽ không cho tôi cơ hội thương lượng. Ông ấy hôm kia nói chuyện này với tôi, hôm qua tôi bị thu hồi chức vị rồi, đoán chắc, qua hai ngày nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104522/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.