“Nhưng tôi dám chắc chắn, người muốn giết tôi chắc chắn là anh hai này. Người bình thường không thể có lá gan và khả năng này được, nhưng bây giờ tôi cũng hết cách, chỉ có thể hy vọng anh ta lần nữa xuất hiện ở Đông Hải, đến lúc đó tôi nhất định phải chính tay bắt được anh ta.” Lý Yến hằn học nói.
“Cô vẫn là hy vọng anh ta đừng quay lại Đông Hải nữa thì hơn, loại chuyện đó cả đời trải qua một lần là đủ rồi.” Diệp Lăng Thiên mỉm cười, sau đó nói: “Tuy cô bây giờ ra rồi, nhưng bản thân bình thường vẫn là chú ý một chút, đối phương nếu đã muốn giết cô, bây giờ đối phương chưa bị bắt, vậy thì nói rõ đối phương rất có khả năng sẽ quay lại, chú ý hơn sẽ không có hại. Nào, nếm thử đi.” Diệp Lăng Thiên từ từ nói.
Lúc này nhân viên phục vụ bê đồ lên bàn, Lý Yến hỏi Diệp Lăng Thiên: “Uống rượu không? Uống một chút cùng tôi đi.”
“Ban ngày vẫn là đừng uống, cô là nhân viên công chức, như thế đối với cô không tốt.” Diệp Lăng Thiên nhíu mày nói, anh có thể nhìn ra tâm trạng của Lý Yến dường như không được quá tốt.
“Không sao, uống chút đi, dù sao tôi cũng sắp không tiếp tục là nhân viên công chức nữa, sợ cái gì. Phục vụ, cho mấy chia bia đi, bốn chai đủ rồi.” Lý Yến từ từ nói.
“Ý gì thế?” Diệp Lăng Thiên chưa hiểu những lời này của Lý Yến là có ý gì.
“Mẹ tôi bảo tôi từ chức, tôi nếu như không từ chức thì bà ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104521/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.