Hiệu quả hoạt động của công ty đúng là càng ngày càng tốt, công ty lúc đầu vốn âm u đầy tử khí dường như trong một đêm đã được hồi sinh, nhân viên uể oải làm việc lập tức lấy lại tinh thần một lần nữa, công ty lại bắt đầu hoạt động bình thường giống như trước đây. Một số công việc của các dự án đang bị gián đoạn cũng dần dần được khôi phục. Nhưng nhìn vào sự việc lần này, công ty ẩm thực vẫn chịu đả kích rất lớn. Lý Vũ Hân tính toán một khoản, chuyện lần này tổng cộng đã khiến công ty ẩm thực chịu tổn thất lên đến hơn chín mươi tỉ, đây chỉ là ảnh hưởng trực tiếp, ảnh hưởng gián tiếp và lâu dài thì không có cách nào tính được. Nói cách khác, trải qua sự việc lần này, Diệp Lăng Thiên vốn là một ông chủ lớn trong vòng một đêm đã trở thành gã không một xu dính túi, cũng may công ty ẩm thực không tiếp tục thua lỗ, nếu không, đến ngay cả tiền ăn cơm Diệp Lăng Thiên cũng thật sự không có.
Lý Vũ Hân luôn luôn nghiêm túc với công việc như vậy, hơn nữa dường như năng lượng trong người cô mãi mãi không sử dụng hết, sau khi hoàn thành xong công việc quảng cáo và lăng xê, cô lại bắt đầu bố trí bước tiếp theo của công ty, tóm lại mãi mãi bận rộn như vậy, so ra thì Diệp Lăng Thiên lại vô cùng nhàn nhã.
Khi dịch vụ ăn uống chuyển từ thua lỗ sang lợi nhuận và bắt đầu phát triển nhanh chóng, công ty bảo vệ dưới sự quản lý của Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104520/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.