Lái xe hai ngày một đêm, cho dù là người lái xe hay là ngồi trên xe thì đều cực kỳ mệt mỏi. Sau khi hai người bọn họ bước vào căn phòng của mình thì cũng không đi ra nữa, ngủ đến sáng ngày hôm sau.
Diệp Lăng Thiên vẫn dậy sớm như bình thường, sau khi tự mình đánh răng rửa mặt xong thì đứng ở trước phòng của Lý Vũ Hân gõ cửa. Đương nhiên là Lý Vũ Hân vẫn còn chưa thức dậy, cô hỏi là ai, sau khi nghe thấy là Diệp Lăng Thiên thì mới mở cửa ra, Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân mặc đồ ngủ, ngáp một cái, đôi mắt mông lung, hiển nhiên là vừa mới tỉnh dậy.
Đồ ngủ của Lý Vũ Hân là loại váy dài chỉ có áo chứ không có quần, đôi chân trắng nõn bóng loáng lộ rõ trước mặt của Diệp Lăng Thiên, ánh mắt của Diệp Lăng Thiên cố định một lúc lâu. Sau khi nhìn thấy ánh mắt của Diệp Lăng Thiên thì Lý Vũ Hân mới phản ứng được, lập tức đóng cửa lại ngay, may mắn là Diệp Lăng Thiên cũng không đi vào, nếu không thì lỗ mũi cũng bị đập cho chảy máu cũng không chừng.
Diệp Lăng Thiên đứng ở cửa rút một điếu thuốc ra, sau đó nhìn thấy Lý Vũ Hân mở cửa một lần nữa, chỉ là lần này cô đã ăn mặc chỉnh tề rồi.
Mặt của Lý Vũ Hân có chút đỏ, hỏi Diệp Lăng Thiên: “Anh làm gì vậy?”
“Hỏi xem bữa sáng cô có muốn ăn chút gì không, tôi đi xuống dưới mua mang lên cho cô, ăn xong thì chúng ta lại xuất phát.” Diệp Lăng Thiên hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104298/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.