Trên thực tế thì Diệp Lăng Thiên cũng không ngủ bao lâu, Diệp Lăng Thiên vừa mới ngủ được khoảng hai tiếng đồng hồ thì liền tỉnh lại, sau đó để cho Lý Vũ Hân tấp vào lề. Bản thân mình cũng biết là lái xe đường dài là một chuyện thật sự rất cực khổ, Lý Vũ Hân cũng đã lái xe suốt bốn tiếng đồng hồ, quả thật đã mệt mỏi lắm rồi. Bởi vì bình thường, trên cơ bản cô cũng không lái xe lâu như vậy, kết quả cô cũng phải ngoan ngoãn để cho Diệp Lăng Thiên lái.
Diệp Lăng Thiên lái xe nhanh hơn so với Lý Vũ Hân nhiều, Lý Vũ Hân vẫn luôn duy trì tốc độ ở 100 km/h, mà Diệp Lăng Thiên vừa mới lên ga thì liền chạy khoảng 150 km/h, sự nhạy bén của anh rất mạnh, vừa nhìn thấy được camera thì sẽ lập tức giảm tốc độ lại, cho nên tốc độ lái xe nhanh hơn nhiều so với Lý Vũ Hân.
Có lẽ là Lý Vũ Hân đã mệt mỏi rồi, cộng với việc Diệp Lăng Thiên vẫn luôn im lặng không nói lời nào, không bao lâu sau Lý Vũ Hân cũng ngủ thiếp đi, lúc tỉnh dậy thì vẫn là Diệp Lăng Thiên đánh thức cô dậy, hai người bọn họ đi đến một trạm dừng chân ăn một bữa tối không rẻ. Lúc đầu Lý Vũ Hân muốn qua đêm ở trạm dừng chân, nhưng mà sau khi nhận thấy nơi ở bên trong của trạm dừng chân thì cô liền bỏ đi suy nghĩ này. Mà Diệp Lăng Thiên thì cũng không muốn phải qua đêm ở chỗ này, anh chỉ muốn nhanh chóng lái đến nơi, kết quả là sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104297/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.