Đợi đến khi mấy người Diệp Lăng Thiên chuẩn bị xong tất cả đồ cần thiết thì cũng gần năm giờ, sau đó lại bắt đầu kinh doanh. Bởi phần lớn sinh viên đều đã đi nên việc kinh doanh rõ ràng kém hơn hai ngày trước một chút. Nhưng sau khi màn đêm buông xuống, việc buôn bán lại dần dần tốt hơn, bởi vì người bên ngoài tới bắt đầu nhiều hơn.
Tối đó, việc buôn bán của Diệp Lăng Thiên đạt tới mức cao nhất là bắt đầu từ mười hai giờ đêm. Hơn mười hai giờ, một đám người mặc đồng phục lao động nói chuyện ầm ĩ, đi tới trước cửa hàng của Diệp Lăng Thiên. Người đi đầu chính là đại gia Vương lão ngũ đêm hôm đó. Diệp Sương đếm số người, cộng thêm vị đại gia kia tổng cộng là ba mươi mốt người. May là Diệp Lăng Thiên mua thêm hai cái bàn và mười cái ghế, nếu không căn bản không có chỗ ngồi.
Dưới tình huống hơn ba mươi người thanh niên đặc biệt tăng ca đến mười hai giờ khuya, sức chiến đấu này thật sự kinh người, cộng thêm cụng rượu với một ông chủ đại gia sảng khoái, mặt khác tài nấu nướng của Diệp Lăng Thiên quả thật cũng không tệ, với rất nhiều tình hình gộp chung một chỗ làm buổi tối hôm đó đám người kia gần như ăn hết lượng hàng mà Diệp Lăng Thiên vốn chuẩn bị cho ba ngày, ngoài ra còn ăn bảy cái đùi dê và tám két bia. Đó là một con số tương đối khủng khiếp. Chỉ có điều bọn họ ăn cũng lâu, còn ăn đến hơn ba giờ sáng mới rời đi. Một đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-my-nhan-yeu-can-ve/1104227/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.