Thở dài một hơi khe khẽ, vẻ mặt Cố Y Lạc thọng dài xuống vẻ xám hối, cô bước đến trước mặt anh, đôi bàn tay nắm lấy cánh tay lạnh của anh lay lay.
“Em biết lỗi rồi, nhưng hôm nay thật sự là do việc đột xuất nên em mới đi với anh ấy. Vốn dĩ, đạo diễn hẹn bọn em ra để bàn về kế hoạch chụp quảng cáo phim nhưng mà đột nhiên anh ấy có việc bận cho nên thành ra bọn em chỉ có thể ngồi cùng nhau mà ăn hết bữa tối này. Anh nói xem, nếu trực tiếp rời đi có phải bất lịch sự lắm không?”
Anh vẫn im lặng…
Cô đành ấm ức than vãn tiếp: “Cái ông đạo diễn này cũng thật biết cách bỏ bom chứ! Cũng may mà có anh tới giải cứu nếu không em sẽ phải miễn cưỡng ăn hết bữa cơm tối này trong trạng thái thấp thỏm mất thôi!”
Ánh mắt của anh cuối cùng cũng chịu nhìn xuống, tuy đã có phần hạ nhiệt nhưng vẫn căng thẳng vô cùng: “Em thôi phải diễn mấy cảnh dối trá ấy đi. Em trách anh đến phá vỡ bữa tiệc riêng với anh chàng nổi tiếng thế giới có nhiều fan girl để ý nhưng em lại là một trong số người may mắn được ngồi cùng anh ta. Đúng chứ!”
Từng câu từng chữ cô nghe rất rõ, rất muốn cười nhưng vẫn cố bặm miệng để không phát ra thành tiếng.
Thì ra là anh để ý tới mấy lời cô nói về Dante…
Từ bao giờ mà anh lại trở nên nhỏ nhen như thế?
Từ bao giờ mà Lục chủ tịch cao cao tại thượng lại đem chính mình ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871566/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.