Kể từ sau đó, Lục Triết Tiêu ít tới phim trường hơn, anh rất sợ, sợ sẽ không khống chế nổi thú tính của chính mình, khi nhìn thấy cô tình tứ bên Dante kia anh thật sự không kìm nén nổi lí trí.
Suốt cả ngày trong văn phòng đứng ngồi không yên, Lục Triết Tiêu không thể nào tập trung làm việc nổi, anh hiểu, rất hiểu đặc thù công việc của cô nhưng lại bó tay bất lực cho cảm xúc của chính mình, có đôi khi anh lại tự bật cười bản thân vì làm ra nhiều trò hề ấu trĩ đến thế.
Nhưng có lẽ không ai yêu mà đủ tỉnh táo cả, còn tỉnh táo, còn lí trí đó không phải yêu.
Lục Minh Trí vừa bước vào văn phòng của anh hai đã ngửi thấy mùi thuốc súng nằng nặc, anh ta cảm thấy ớn lạnh tận sống lưng, chân mon men bước tới mà nhịp tim không ngừng tăng cao.
“Anh hai, có chuyện gì xảy ra sao?” Nhìn vào là biết có chuyện mà còn hỏi câu ngu xuẩn như thế, Lục Minh Trí lần này anh chết chắc, với bản tính anh trai không phải là chết ngay tức khắc thì cũng là cái chết ngầm đau đớn.
Lục Triết Tiêu quay đầu, ánh mắt chỉ tới ghế sô pha ý muốn bảo em trai ngồi xuống, thong thả rót ly trà nóng, vẻ mặt nghĩ ngợi sâu xa.
Hành động ấy lại khiến Lục Minh Trí gần như đứng hình, không phải anh hai bị chấn động tâm lý gì lớn tới mức não bộ cũng tổn thương rồi đó chứ!
Thật sự rất muốn hỏi, nhưng Lục Minh Trí không cách nào mở miệng ra nổi.
Công việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871565/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.