Ngày đầu năm mới, mọi thứ đều mới mẻ, chồi đâm mầm, lá sắc xanh, khí trời ấm hơn hẳn.
Mùa xuân đến mọi thứ dường như đều có sự thay đổi, rạng rỡ và tươi vui hơn.
Trước cửa biệt thự chính của Lục gia, gia đình ba người vừa bước xuống khỏi chiếc xe thể thao sang trọng, ánh mắt hướng về cánh cửa gỗ màu nâu vàng sáng bóng thấp thoáng xa xa.
Không ai đoán được khi bước vào bên trong đó rồi chuyện gì sẽ xảy ra, chỉ thấy nhịp tim mình đang tăng lên từng nhịp liên hồi.
Lục Triết Tiêu bế Bảo Bảo trên vòng tay chắc nịch, tay còn lại đan vào bàn tay Cố Y Lạc, hai bàn tay lạnh ủ ấm cho nhau tạo nên một luồng hơi không tên đặc biệt cho mùa xuân mới.
Đôi chân họ bước tới sân vườn rộng lớn, cỏ cây dần chuyển sắc xanh tươi mơn mởn, nhành đào hồng khoe sắc hương, cây cối chuyển mình tươi mới hơn hẳn so với ngày hôm qua.
Hít một hơi sâu, thở ra hơi dài, Cố Y Lạc run run gõ cửa.
Chỉ sau một chốc, cô giúp việc đã mở cửa, cùng lời chúc đầu năm mới.
“Cô cậu chủ tới rồi sao? Chúc mừng năm mới.”
“Chúc mừng năm mới.”
Đôi tay họ vẫn nắm chặt, bước chân tuy chậm rãi nhưng không còn sự nặng nề như trước, tâm trạng thoải mái hơn nhiều.
Ông bà Lục đã ngồi chờ sẵn, Lục Minh Trí cũng có mặt từ bao giờ.
Thái độ ông bà Lục đối lập nhau hoàn toàn, ông Lục hồ hởi bao nhiêu thì bà Lục lại cau có bấy nhiêu, bà không đếm xỉa việc có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871558/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.