Anh ôm chặt lấy lưng cô, siết chặt, ánh mắt như muốn nuốt chửng lấy cô.
“Trước là hủy hôn, sau là về muộn, lại còn uống rượu với – chồng – cũ!” Ba từ cuối anh nghiến răng nhấn mạnh.
Mỗi “tội trạng” bị nêu ra này đều là “trọng tội”.
Cô cắn môi, không nói gì.
“Sao không nói gì?” Anh càng nhíu mày chặt hơn.
Cô vội quay mặt đi, Mộ Dạ Bạch nắm chặt lấy cằm cô, xoay cô lại để cô nhìn thẳng vào mắt mình.
“Thiên Tầm, em đừng giữ trong lòng nữa, hãy nói chuyện thẳng thắn với anh.” Giọng nói anh chất chứa đầy sự khổ sở và dồn nén.
Bộ dạng cô cắn môi dưới rất chi là tội nghiệp.
Anh nói vậy, cô cũng dịu đi, mềm lòng. Cô nhìn anh một cái. “Anh vào phòng trước đi, bên ngoài lạnh. Đừng để vừa ra viện đã bị cảm lạnh.”
Cũng được.
Mộ Dạ Bạch nắm chặt tay cô, kéo cô vào phòng.
Ông Mộ Trung Thiên còn chưa ngủ, nhìn thấy hai người họ, bèn hỏi. “Về rồi à?”
“.....” Cố Thiên Tầm lúng túng, mình giận dỗi trẻ con lại khuya vậy mới về, còn uống rượu nữa, giờ không biết nói sao cho phải.
“Bố nghỉ sớm đi ạ. Con đưa Thiên Tầm lên lầu đây.” Mộ Dạ Bạch khoác vai cô đi lên.
“Vậy bọn con đi trước đây ạ. Chúc bác ngủ ngon.” Cố Thiên Tầm cũng vội vàng nói.
............
Mộ Dạ Bạch mở cửa ra rồi lôi cô vào, ép bên cạnh cửa.
Anh dán chặt người vào cô, mắt nhìn chằm chằm.
Cố Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251276/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.