“Chuyện quan trọng như thế này, chỉ có em mới quên được.” Mộ Dạ Bạch vừa nói với cô vừa quay đầu xe.
Một tay anh lái xe, một tay nắm tay cô.
Sau thời gian hóa trị lâu như vậy, trên đầu anh cũng đã mọc tóc lại rồi.
Anh cũng rắn rỏi hơn trước, cơ thể vạm vỡ hơn.
Ánh mặt trời mùa hè chiếu từ ngoài cửa sổ, những đường nét trên khuôn mặt anh dưới ánh nắng hiện lên thật thanh tú, khiến người ta không rời mắt được.
“Nhìn gì thế?” Ánh mắt Mộ Dạ Bạch vẫn nhìn về đằng trước, hỏi.
“Người ta bảo đàn ông đẹp trai nhất là khi quay đầu xe, giờ em thấy quả là đúng thật.” Cô cười, vừa nói vừa gật đầu như để khẳng định thêm nhận định của mình.
Được cô khen, Mộ Dạ Bạch tâm trạng phơi phới.
Anh quay sang nhìn cô. “Hôm nay bà nội ở bên Mỹ gọi video call với anh, em có biết bây giờ bà quan tâm nhất là điều gì không?”
“Không phải sức khỏe của anh thì còn gì nữa chứ.”
Đây cũng là điều Cố Thiên Tầm lo lắng nhất.
Lần phẫu thuật này tuy rằng rất thành công, hóa trị cũng có hiệu quả rất tốt nhưng trong lòng cô vẫn không thể yên tâm được.
Vì gia đình anh đã có một tấm gương đằng trước.
Ông nội ban đầu tình hình cũng rất khả quan nhưng kết quả lại khiến người ta đau lòng như vậy.
Thế nên chỉ cần cơ thể của Mộ Dạ Bạch xuất hiện bất cứ vấn đề nhỏ nào cô cũng đều căng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251275/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.