Là cuộc gọi từ nước ngoài.
“Thiên Tầm, chiếc túi phúc cậu đã đeo cho Tiểu Quai chưa? Cậu có dặn Lam Tiêu là không được tháo xuống không?” Dương Mộc Tây gọi điện đến hỏi chuyện Tiểu Quai, thằng bé không khác gì sinh mạng thứ hai của cô.
“Đeo lên rồi, còn có bị tháo xuống hay không thì tớ không biết.”
“Ừm. Sao nghe giọng cậu mệt mỏi thế, có chuyện gì à?” Dương Mộc Tây lúc này mới để ý đến giọng cô có vẻ khác thường. Cố Thiên Tầm miễn cưỡng nói vài câu trấn an Mộc Tây.
Cô bước đến hàng ghế dài trong vườn hoa bệnh viện rồi ngồi xuống, ngừng một lúc cô mới chậm rãi nói. “Bà Hạ Vân Thường tỉnh lại rồi.”
Dương Mộc Tây chợt hiểu ra. “Chẳng trách cậu ủ dột như vậy, nếu là tớ chắc tớ phát điên mất. Tuy tỉnh lại là chuyện đáng mừng nhưng nói thật lòng thì đối với cậu nó chẳng phải chuyện tốt lành gì. Thiên Tầm, tớ nhắc nhở cậu là từ xưa đến nay không biết bao nhiêu cặp vợ chồng vì quan hệ mẹ chồng – nàng dâu lục đục mà phải ly hôn đấy.”
Dương Mộc Tây nói điều này không phải là để hù dọa cô mà đó là những gì Mộc Tây tự mình trải nghiệm.
Cố Thiên Tầm cúi đầu nhìn xuống chân, cô cắn cắn môi. “Nếu tớ khiến bà ta phải vào tù thì anh ấy có thể tha thứ cho tớ không?”
Dương Mộc Tây cười. “Thiên Tầm, hãy nhớ lại lúc anh ta cho mẹ cậu vào tù xem, cậu có bỏ qua được không? Cậu không cảm thấy anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251277/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.