Nói đến những từ cuối cùng, cô cảm nhận được ánh mắt anh ở bên cạnh trở nên vừa lạnh vừa trầm, giọng cô cũng nhỏ dần, nhỏ đến mức bản thân cũng sắp không nghe thấy...
Cô biết anh khong vui nhưng trừ việc nói như vậy ra thì cô không dám nói sự thật.
Nếu để các bạn học của cô biết rằng cô không chỉ đưa bạn trai về đây mà người bạn trai của cô còn hơn cô những 10 tuổi, bọn họ không về nói với bố mẹ mới là lạ.
“Thật không vậy, Dương Nguyệt, tớ mới không tin ấy. Giáo viên trường mình sao tớ chưa từng nhìn thấy có thầy giáo nào đẹp trai như vậy chứ. Các cậu nói xem có phải không?”
Trong đám người có một cô gái rõ ràng không tin, lên tiếng.
“Phải đấy, nhìn anh ấy đâu phải khí chất của giáo viên đâu.”
Đúng thật.
Bất luận ngoại hình, cách ăn mặc hayphong thái của Lý Vũ Sâm đều không phải của một thầy giáo.
“Dương Nguyệt, không lẽ là bạn trai của cậu? Có bạn trai đẹp trai như thế này, giới thiệu cho bọn tớ làm quen cũng được đấy chứ.”
“Tớ...” Dương Nguyệt cắn cắn môi. “Thật sự không phải là bạn trai...”
Bên cạnh cô, một gương mặt sa sầm lại.
“Hướng Nam, cậu ấy nói có phải không? Anh này là thầy giáo trường cậu sao? Nếu là thật vậy tớ phải bảo các em khóa dưới cố gắng sau thi vào trường các cậu mới được!”
Ánh mắt của tất cả mọi người bỗng chốc đổ dồn về phía Hướng Nam.
Sự ngại ngùng và lúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251209/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.