Dương Nguyệt nào phải đối thủ của anh? Một lúc sau dưới sự tấn công dồn dập của anh đã cao trào mấy lần.
Lý Vũ Sâm cũng không còn nhẫn nại được thêm nữa, đưa vật cương cứng của mình xuyên vào trong cô.
Dùng sức ấn đẩy bên trong cô, đưa cô lên đỉnh hết đợt này đến đợt khác.
.................
Sau một trận mây mưa, cả người Dương Nguyệt không còn chút sức lực nào nữa, cô được anh bế vào phòng tắm rửa.
Đợi đến khi tắm rửa xong, cô quấn người trong chăn, oán giận.
Hẳn là người nào đó nói là không ngủ tốt,vậy mà tinh thần sức lực lại hơn cô quá nhiều!
Về mặt này, anh hoàn toàn không biết mệt là gì. Hơn nữa, sau một hiệp chiến đấu, tinh thần và sự phục hồi của anh ngược lại càng tốt hơn.
“Em đang nghĩ gì vậy?”
Đang ngây người ra thì bị anh lôi ra khỏi chăn.
Nhìn khuôn mặt bé nhỏ đầy ai oán của cô, anh ngồi xuống đối diện. “Đang hối hận sao?”
Không nhắc đến còn đỡ, vừa nhắc đến, trong lòng Dương Nguyệt bỗng cồn cào. Nghĩ đến bố mẹ, cô không khỏi cảm thấy day dứt.
“Em đừng nghĩ nhiều vậy. Nguyệt Nguyệt, bất luận thế nào, em chỉ cần nhớ rằng em còn có anh! Bất kể lúc nào anh cũng đều đứng sau lưng em, chống đỡ cho em, em hiểu không?”
Dương Nguyệt nắm lấy tay anh. “Nhưng... nếu bố mẹ em biết, chắc chắn sẽ không tha thứ cho em. Đến lúc đó...”
“Hai năm nữa rồi cũng phải để họ biết chứ? Hai năm sau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251210/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.