Phía Khải Minh Kiệt.
Vừa lựa được chỗ ưng ý. Không quá bẩn, ít cát và đá, bằng phẳng. Có thể cắm trại qua đêm tại đây.
Hắn nở một nụ cười khi nghĩ đến cảnh cô sau khi đến đây sẽ lại chạy nhảy tung tăng khen phong cảnh. Nhưng nghĩ đến khen phong cảnh, Khải Minh Kiệt lại quay sang lườm bầu trời.
Dám tranh vợ với ta, được lắm!
Như sét đánh ngang tai, trái tim Khải Minh Kiệt thắt lại. Đầu óc như thể có một tia điện xẹt qua, và hiện ra một cái tên.
Lưu Y Tuyết.
Ngay sau khi gây án, Siêu Gia Gia vẫn biểu hiện lên biểu cảm sợ sệt. Có lẽ chưa quen với việc đẩy ngã hai lần một người mình mới gặp có ba lần.
Bỗng nghe thấy tiếng đá rơi, cũng như nhìn thấy bóng người, Siêu Gia Gia vội vã bỏ trốn.
Vương Mặc Thoại và trợ lí Lâm tiếp đất, nằm sõng soài ra.
"Vương thiếu, anh có thấy Boss và thiếu phu nhân đâu không?"
Vừa mới lên đến nơi, việc đầu tiên mà anh mở miệng ra hỏi lại là liên quan đến họ sao?
"Aizz. Chắc lại quanh quẩn đâu đó thôi." Vương Mặc Thoại đáp lại mệt mỏi.
"Vậy tôi đi tìm."
"Khoan, cậu định bỏ tôi lại một mình sao?"
"Tôi có cảm giác không hay."
"Tôi phải tìm họ."
Vương Mặc Thoại liền đứng dậy, quàng tay lên cổ trợ lí Lâm.
"Vậy tôi đi cùng cậu."
"Dù sao cũng là bạn thân và vợ của cậu ấy. Tôi còn chưa tính sổ họ vụ bỏ tôi một mình đâu."
Đang định đi kiếm đôi vợ chồng thì bỗng Khải Minh Kiệt chạy đến, thở hồng hộc.
"Boss!"
Trợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-phu-nhan-vo-tam/1720718/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.