Được rồi, Lưu Y Tuyết chịu thua. Đúng là cãi không lại người chồng vô lí này mà.
Rồi cô rời mắt khỏi hắn, ngước lên nhìn phong cảnh nơi đây.
Một bầu trời xanh ngát, một rừng cây xum xuê, một đàn chim líu lo. Truyện Tiên Hiệp
Những ngọn núi uy vũ, những làn gió nhẹ nhàng, những chiếc lá phấp phới.
Mọi thứ hòa quyện lại, tạo nên một không gian đa dạng, đẹp không chỗ chê.
Không khí trong lành cùng phong cảnh tuyệt đẹp, nơi đây khiến ai đã đặt chân lên được đỉnh núi này, chắc chắn sẽ luyến liếc khi rời đi.
Bỗng cảnh đẹp cùng những suy nghĩ mộng mơ bị đứt đoạn.
"Này, em lại lag sao?"
Khải Minh Kiệt đứng chắn trước mặt cô, khua chân múa tay. Làm đủ mọi trò hề để thu hút sự chú ý của cô.
Lưu Y Tuyết đang trong trạng thái vui vẻ liền chuyển sang trạng thái cáu giận.
"Tôi không lag. Tránh qua một bên, tôi muốn ngắm tiếp." Vừa nói Lưu Y Tuyết vừa đẩy đầu Khải Minh Kiệt qua một bên, dướn người lên phía trước.
Khải Minh Kiệt bị đẩy qua một bên cảm thấy mình là Khải đại tổng tài cao cao tại thượng, không dưới một ai và trên cả vạn người, lại bị đánh bại bởi một phong cảnh mà vợ hắn cho là tuyệt phẩm?
Hắn liền uất ức, tiến lại trước mặt che mắt Lưu Y Tuyết lại.
"Bỏ ra." Lưu Y Tuyết kéo được tay hắn ra, cũng là lúc bờ môi bị chiếm hữu.
Lại là một nụ hôn bất ngờ không kịp chuẩn bị tinh thần của Khải Minh Kiệt.
Rồi hắn cũng buông ra, Lưu Y Tuyết lại thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-phu-nhan-vo-tam/1720717/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.