Đang lúc nguy cấp, Trình Phi cũng vào giúp một tay, nhưng chỉ càng làm cho mọi chuyện trở nên rối hơn vì chiếc điều khiển quá nhỏ để giành lấy. Triệu Mỹ Ngọc điên rồi. Cô ta lấy dao găm trong người ra ghim vào bàn tay của Nhất Ngôn, cơn đau nhói khiến anh bất ngờ buông tay ra. Vừa lúc ấy, Triệu Mỹ Ngọc không do dự gì mà ấn vào điều khiển, căn nhà gỗ trước mắt bỗng chốc nỗ từng, khiến cả ba ngã ra đất.
Kỳ?
Nhất Ngôn lòm còm bò dậy, trước mắt anh, dưới màn đêm tăm tối ấy, căn nhà gỗ kia đang nổi lên. những đám lửa bừng bừng. Sắc mặt anh bần thần, toà thân run rẩy như mất hết lí trí cùng với trái tim đang rỉ máu. Trình Phi cũng vô cùng sốc, anh ấy vội vàng ngồi dậy giữ lấy tay anh.
"Cậu chủ! Cậu chủ ơi!"
Anh bò đến từng chút, đôi chân anh bủn rủn như sắp không thể bước đi nổi.
Tình yêu của em, từng chút từng chút.
Vẹn tròn chu toàn, tựa như đứt đoạn.
Anh đã từng, tâm tâm niệm niệm, thề thốt một mực.
Thời gian, thay đổi, đã qua, cho nên...
Tình yêu sẽ tan biến.
Lòng em đã ngầm hiểu rõ.
Vụn vỡ, thiếu oxi, khó thở.
Anh đã lấy đi dưỡng khí, không ngó ngàng đến em nữa.
Bên cạnh vây giữ tình yêu chờ đợi cứu viện.
"Không!"
Tiếng gào thét ấy như xé tan cả một màn đêm tĩnh mịch. Anh cố gắn gượng dậy dù vết thương trên tay đang hở ra càng thêm sâu, máu chảy càng nhiều m Lao vào trong đống lửa đổ nát ấy như một con thiêu thân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/360161/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.