Từ hôm sự thật được phơi bày ra, hôm nào Tần Gia Hào cũng chìm trong men rượu, anh cũng chẳng thèm đến công ty. Một tay Trần Khiêm giúp anh lo liệu
Tần Gia Hào không về biệt thự lớn, mà trở về căn nhà ngoài ngoại ô mà lúc trước anh và Gia Uyên đã cùng nhau ở, cùng nhau vui vẻ, cùng nhau hạnh phúc, trên tay anh làm tấm ảnh của Mạc Gia Uyên cô. Ánh mắt anh nhìn vào tấm ảnh rất dịu dàng, không ngăn được anh liền lẩm bẩm
“ Vợ ơi! Anh sai rồi! Anh hối hận rồi vợ ơi ”
Anh dường như vẫn chưa chấp nhận được việc Gia Uyên không còn, cô đi rồi, mang con của bọn họ theo rồi, cô không ở bên cạnh anh nữa
Tần Gia Hào ngồi dựa vào bức tường trong căn phòng của cô mà uống hết chai này đến chai khác, mọi thứ ở đây vẫn như vậy chỉ tiếc là cô gái của anh không còn ở đây nữa rồi
Dư Nhất Minh anh thật sự rất giận, nhưng cũng thể bỏ mặc Tần Gia Hào. Anh lái xe đến thẳng căn nhà của họ, đi thẳng vào bên trong tìm Gia Hào
Mở cửa phòng ra mùi rượu liền xộc thẳng vào mũi khiến Nhất Minh nhíu mày, nhìn chai rượu rỗng đầy cả sàn thế này không biết tên chết tiệt đó đã uống bao nhiêu rồi. Nhất Minh nhìn một vòng căn phòng liền bắt gặp Tần Gia Hào đang dựa vào tường liền đi thẳng lại nắm lấy cổ áo anh, tức giận đấm vào mặt anh khiến Tần Gia Hào ngã nhàu ra
Dư Nhất Minh tiếp tục nắm lấy cổ áo anh quát lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362995/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.