Tần Gia Hào lái xe đến Tần Môn thì đã thấy Dư Nhất Minh cũng đến, hai người họ nhìn nhau không nói một lời nào mà bước vào trong
Đáng lẽ ra sẽ đợi ngày mai, nhưng Tần Gia Hào lại muốn khiến Khả Hân sống không bằng chết nên trên đường lái xe đến đã gọi cho Dư Nhất Minh cùng đến
Cả hai người họ bước vào bên trong nơi giam Khả Hân, thuộc hạ gặp hai anh bọn họ đều cuối đầu chào. Riêng Trần Khiêm đã túc trực ở công ty nên không thể đến ngay được, thuộc hạ lấy ghế cho anh và Dư Nhất Minh ngồi xuống, Tần Gia Hào vắt chéo chân ánh mắt sắc lạnh nhìn Khả Hân, còn Dư Nhất Minh thì ngã người ra sau ghế đợi xem
Lý Khả Hân vừa thấy Tần Gia Hào liền khóc lóc cầu xin “ Gia Hào xin anh tha cho em, nể tình em bên cạnh anh xin anh hãy tha cho em được không? Là Hứa Kiệt hại chết Gia Uyên em không biết gì hết xin anh ”
Nghe cô ta nói Tần Gia Hào liền khó chịu ra mặt, lạnh lẽo lên tiếng “ Cô bảo tôi tha cho cô? Cô hại Gia Uyên của tôi chết kể cả đứa con chưa chào đời của tôi cũng mất? Đôi mắt cô ấy cho tôi cô cũng cướp công cơ mà ”
“ Em không có xin anh....xin anh hãy tha mạng cho em ” Khả Hân liên tục lắc đầu cầu xin anh, nhưng Tần Gia Hào chẳng một chút lung lay vẫn một màu lạnh lẽo vô cùng
“ Cắt lưỡi cô ta đi lời nói của cô khiến tai tôi bẩn mất ” Tần Gia Hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362996/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.