Vừa về đến cổng cô đã tự bước xuống không quay đầu nhìn lại, hôm nay có quá nhiều chuyện không thể tin được cũng chẳng có cách nào chấp nhận nó, không chấp nhận được nhất vẫn là cha cô lại là người giết chết cha mẹ Gia Hào cô nhất định không tin không tin cha cô lại làm thế
Ngọc Diệp vô hồn nhốt mình trong phòng đến tối, hôm nay trời cũng đột nhiên đổ một cơn mưa rất lớn. Chẳng hiểu sao lúc này cô lại vô hồn đứng dậy bước đi ra khỏi nhà giữa lúc trời đang mưa lớn nhất, trong đầu cô hi vọng mọi thứ không phải sự thật
Cả người cô ướt vì mưa, cô đã tự đi bộ từ nhà đến biệt thự để gặp anh, cả người đều ướt nhèm, cô muốn tìm anh, cô muốn hỏi anh có phải vì hận thù mà lừa dối cô không. Nhưng cô vừa bước đến cửa thì bên trong đã có tiếng nói chuyện giữa anh và Lý Khả Hân
“ Anh không đi gặp cô ấy sao? ” Lý Khả Hân ngồi trong lòng anh lên tiếng
“ Sao phải gặp ” Tần Gia Hào buông ra câu nói lạnh lùng nhưng cử chỉ lại rất dịu dàng với Khả Hân
“ Có lẽ bây giờ cô ấy biết hết mọi chuyện rồi, anh không lo cô ấy nghĩ quẩn sao? ” Khả Hân trong lòng anh vẫn đang vuốt ve lên tiếng hỏi
“ Không phải việc của anh ” Tần Gia Hào hôn lên má của Khả Hân nói, còn Ngọc Diệp như chẳng muốn tin vào tai mình, xem ra Mạc Tư Thần không nói dối cô
“ Em còn tưởng là anh yêu cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362966/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.