Vì mệt nên Ngọc Diệp đã xin Tư Thần nghĩ một hôm, cô thức dậy rồi, lại ngồi dậy sao đó ôm lấy bản thân trong sự chua xót, cô có nên nói cho anh biết cô là cô bé đó không? Có lẽ là không cô không nên nói, anh bây giờ dù sao cũng chỉ yêu mỗi Khả Hân cô nói ra thì được gì chứ
Cô mất rất lâu để bình tâm lại mọi chuyện, cô rất yêu anh, cô cũng không muốn bản thân và anh như thế? Đó là sự tham lam khi lúc có được rồi lại muốn có nhiều hơn
Đến nhà cũng chẳng còn gì để ăn, cô đành lụi cụi đi đến cửa hàng tiện lợi, cô chỉ mua mì với thịt bò, trong khi đang đợi tính tiền thì phía sau lại có tiếng xì xào
“ Bà biết không tôi vừa nghe chồng tôi nói Lâm Thị bây giờ lại trở thành công ty con của Tần Thị rồi đấy ”
“ Sao lại như thế nhỉ ” người phụ nữ còn lại vừa lên tiếng, vừa dứt câu thì tivi trong cửa hàng tiện lợi đưa tin
Là bản tin của Lâm Nghị, tất cả bằng chứng tham nhũng, á phiện, và còn có rất nhiều bằng chứng khác quan trọng hơn chính là người cung cấp là người của Tần Thị...
Ngọc Diệp nghe xong hộp mì trên tay và cả thịt bò liền rơi xuống, cô như không tin vào mắt mình, Mạc Thị...Lâm Thị của ông ngoại cô còn chưa lấy lại sao lại như vậy
Cô liền bỏ chạy đi, cô muốn hỏi mọi chuyện muốn hỏi ba cô cho ra lẽ, cô chạy bộ về đến Lâm Gia đôi chân cũng chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-khong-nhan-ra-toi/362965/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.