Tử Hạ vào bệnh viện với tâm trạng không mấy thoải mái.
- Thưa bác con vừa tới, bác có thể về rồi ạ.
- Ta đã bảo con gọi ta là mẹ, không được gọi là bác.
- Vâng, con biết rồi ạ.
- Hai con ở lại nói chuyện đi, ta về.
- Vâng ạ.
Mãn Kỳ ra về rồi, Tử Hạ ngồi xuống giường, tay nắm lấy tay Thành Duệ.
- A Duệ, em có chuyện muốn nhờ anh.
- Em nói đi, em nhờ anh sẽ làm.
- Anh nhớ đứa bé mà em mang về từ làng Mây không ? Đó là em trai của Tiểu Nguyệt, hiện tại nó bị Tổng Sát bắt giữ, ông ta muốn anh tới chuộc thằng bé, nhưng phải là anh và không ai được đi theo. Nhưng em sẽ đi theo sau anh, chỉ cần giữ khoảng cách an toàn để không bị phát hiện thôi.
- Được, anh sẽ đi nhưng...
- Nhưng sao ?
Thành Duệ không nói gì mà chỉ ngồi dậy, tay chỉ vào môi mình. Tử Hạ cũng hiểu ý, hôn vào môi anh.
- Anh thích hôn lắm à ?
- So với hôn anh thích việc kia hơn, bảo bối à.
Anh cúi đầu xuống mà ghé sát tai Tử Hạ nói nhỏ, giọng trầm ấm vang lên khiến vành tai cô đỏ lên.
- Biến thái !!!
Cả hai làm thủ tục xuất viện, sau đó tới Hàn Sát.
- Thưa Bố, con tới rồi đây.
- Con đã chuẩn bị tinh thần chưa ?
- Rồi ạ, dù sao có Tiểu Hạ đi theo, con cũng an tâm phần nào. - Anh vừa nói vừa nắm lấy đôi tay của Tử Hạ.
- Được, hắn đã đưa cho ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831839/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.