- Bố, mau giúp em ấy xử lí vết thương giúp con. Tiểu Nguyệt, cô mau đỡ lấy thằng bé xuống.
- Con mang nó vào phòng đi, mau lên.
30 phút sau.
- Tạm ổn rồi, hai đứa bị phát hiện hay sao mà nó lại bị thương ?i
- Vâng ạ, ở đó có máy quét thiết bị điện tử, nên bị phát hiện.
- Không sao rồi, đừng tự trách. Con vào với nó đi, nó đang chờ con đấy.
- Vâng ạ.
Thành Duệ đi vào phong thấy một cảnh tượng không ngờ.
- Cuối cùng em cũng tỉnh rồi, chị lo lắm.
- Chị... hai.
- Đúng vậy, chị là chị hai của em. Có vẻ em bị bắt cóc và mất trí nhớ. Em tên Hạ Kha Hạo, là em trai của chị.
Lúc này kí ức của cậu bé mới ùa về.
- Huhu, em nhớ chị lắm...
- Được rồi, đừng khóc. Bây giờ em mà xuất hiện chắc ba mẹ bất ngờ lắm.
- Sao anh vào mà anh không báo trước !!! Biến thái !!!
Đập vào mắt anh là hình ảnh Tử Hạ phần thân trên không một mảnh vải. Có lẽ cô định xem vết thương thế nào thì anh vào.
- Phàm tiểu thư ơi, trên người cô còn có chỗ nào tôi chưa thấy, chưa sờ qua chứ hả ?
- Đó là một chuyện khác, còn bây giờ lại là chuyện khác nữa.
Sợ vết thương cô bị hở nên Thành Duệ tiến tới, nắm hay tay cô lại.
- Em ngồi im lại đi, vết thương bị hở bây giờ, ngồi yên anh xem cho.
Ngón tay anh từ từ chạy dọc trên lưng cô.
- Thế nào, có nặng không ?
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831840/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.