" Tỉnh lại đi ".
Đó là câu nói cuối cùng anh được nghe, ý thức anh mất dần.
- Bác sĩ, anh ấy sao rồi ?
- Cũng may là cấp cứu kịp lúc, anh ta bị sốt xuất huyết. Cô có thể vào thăm.
- Vâng ạ. Cảm ơn bác sĩ.
Sau đó cô vào thăm, cầm lấy tay của anh đặt trên má mình :
- Sao anh cứ ngốc như vậy chứ, luôn làm việc quá sức. Sau này em sẽ quản anh chặt chẽ hơn...
Khoảng 30 phút sau, cô bước ra ngoài, trở về nhà dì Lâm, xin phép ở lại bệnh viện chăm sóc anh vì cô không mang điện thoại.
Ở nơi nào đó, Phương Du cầm trên tay chiếc điện thoại và mở một tấm hình, nở nụ cười man rợ.
- Mày sẽ biết thế nào là kết cục khi gây sự với tao!
Khi Khả Băng tới bệnh viên thì thấy rất nhiều phóng viên. Lại là biến gì đây !?
- Cái..
- Suỵt, im lặng, là tớ.
- Sao cậu lại ở đây ?
- Lên phòng của anh ta rồi tớ giải thích tiếp.
- Được.
Khi đi lên đến nơi thì mọi chuyện càng phức tạp hơn...
- Này, anh ấy bị sao vậy, Vân Minh Thành !!
- Lúc nãy cậu ta chưa hồi phục, thấy tờ báo ấy liền
định đi giải tán đám phóng viên, nhưng đi giữa chừng thì ai đó đụng phải, khiến cậu ta té cầu thang...
- Tờ báo ?
- Cô xem đi...
Cô cầm tờ báo rồi ngã xuống. Là ai... ai đã đăng tấm hình này...tấm hình lúc cô đẫm máu... chiến đấu với Thành Duệ... mọi người nghĩ cô là kẻ sát nhân... nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831781/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.