- Sao mình cứ có cảm giác cô đấy đang ở rất gần mình nhỉ...
" Anh đúng là ngốc, thật sự em đang ở gần anh mà...".
Tối hôm đó.
- Con dạo này có cảm giác ai đó theo dõi con không ?
- Không ạ. Tại sao bố hỏi vậy ?
- Không có gì, chỉ là ta sợ con bị như vậy, những người từ Tổng Sát sẽ làm hại con.
- Con không sao đâu.
- Thế thì tốt. Ăn xong con đi nghỉ đi.
- Vâng ạ.
- Alo. A Thành, tôi muốn nhờ cậu một chuyện.
- Cậu nói đi
- Chuyện là...
Cô nằm trên nóc nhà, nhìn những ngôi sao trên trời. Nhưng cô không hề nghe cuộc nói chuyện của Thành Duệ và Minh Thành.
Cô đang thiu thiu ngủ thì bỗng có tiếng hét. Đó là tiếng của dì Trương.
- Các anh đang làm gì vậy, thả cậu chủ ra !!
- Ta đến để bắt hắn, sao lại thả được chứ !!
Sau đó hai tên mặc đồ đen liền thả bom khói, nhanh chóng biến mất trong làn khói. Khả Băng nhanh chóng đuổi theo.
" Lại có giông bão gì nữa đây...".
Hai tên đó mang anh đến khu rừng rồi thả xuống. Hai tên lúc nãy biến mất, chỉ còn lại một tên khác. Anh quằn quại đau đớn vì vai anh đã trật rồi.
Cô cũng đứng sau gốc cây gần đó.
- Chắc là do con tiện nhân đó chứ gì, nếu không phải vì cô ta, cậu đã không như thế này.
- Chuyện tôi không cần cậu lo.
- Tôi đã sớm nói rồi, cô ta là sao chổi, cô ta sẽ khiến cậu gặp nạn thôi, nếu cậu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet/831782/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.