Cảnh Mộc ngồi ở đó ôm lấy Thiên Tịch vẫn đang nấc lên từng hồi mà không biết làm gì hơn. Anh hiểu trong thời gian qua bản thân đã làm gì và khiến cô đau khổ như thế nào, không chỉ cô mà cả Giai Nghiêm cũng vậy
Lát sau Lăng Vân cõng Giai Nghiêm từ phòng xét nghiệm ra, tay Giai Nghiêm cầm tờ kết quả. Cảnh Mộc và Thiên Tịch thấy cô thì nhanh chóng đứng dậy, tiến lại mà hỏi han.
- Sao rồi, chân em có bị làm sao không ?
- Không có sao, chỉ là bị trật chân và bong gân thôi, vài ngày là khỏi ý mà. Cơ mà anh nhớ lại rồi sao ?
- Ừ, anh xin lỗi vì thời gian qua.
- Không sao đâu, bây giờ tất cả đã ổn rồi mà. Hay bây giờ mình đi ăn đi.
- Được, đi thôi.
Chiếc xe lăn bánh dần trên con đường quen thuộc, bên trong đầy ắp những tiếng cười nói vui vẻ. Lát sau xe dừng lại tại một nhà hàng sang trọng.
Hơn nửa tiếng sau cả nhóm đi ra, vẻ ngoài sang trọng khiến ai cũng phải ngước nhìn. Trong xe, Thiên Tịch ngồi cạnh Giai Nghiêm, nói nhỏ điều gì đó, vẻ mặt lo lắng, đôi mắt như muốn khóc. Giai Nghiêm nghe xong thì rơi vào những suy nghĩ hỗn loạn.
Cảnh Mộc đưa từng người về nhà, còn mỗi Thiên Tịch thì anh đưa thẳng về biệt thự luôn. Thiên Tịch thì vẫn cười cười nói nói với anh, nhưng không nhìn thẳng vào đôi mắt kia. Cảnh Mộc cũng thấy lạ nên hỏi, nhưng cô không nói.
Thiên Tịch bảo mình mệt nên muốn lên phòng nghỉ ngơi, Giai Nghiêm thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831684/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.