Tử Hạ đi sang an ủi Thiên Tịch. Kí ức lần đó Thành Duệ cũng bị tai nạn rồi giả vờ mất trí nhớ ùa về. Nhưng lần này hoàn toàn là không phải giả vờ rồi.
Cảnh Mộc đang nằm trong phòng, đầu hoàn toàn trống rỗng. Bỗng tiếng mở cửa cất lên, anh quay người lại. Là Nhã Ly.
- Cô là ai ? Sao lại tới đây ?
- Em là người anh yêu đây, anh quên hết rồi à ?
Đúng là Cảnh Mộc đã gần như quên hết tất cả.
- Cô không nói dối tôi ?
- Em yêu anh thì sao lại nói dối anh chứ ?
- Được rồi, cô đi về đi, tôi muốn nghỉ ngơi.
Nhã Ly sảng khoái bước chân ra về. Cô chỉ yêu cái khối tài sản của Cảnh Mộc chứ làm gì yêu anh. Không ngờ ông trời lại giúp cô ta đạt được mục đích, càng không ngờ Cảnh Mộc lại dễ dàng tin như thế.
Thành Duệ thấy mình đứng đó cũng không làm gì bèn quay lại phòng con trai. Vừa vào thì anh đã hỏi.
- Ba, con muốn kết hôn với người con yêu.
- Người con yêu ? Là ai cơ ?
Thành Duệ thắc mắc hỏi lại. Mới lúc nãy còn bảo không nhớ cơ mà ?
- Là Nhã Ly.
- Con nói năng lung tung gì thế ? Cô ta là người con yêu ?
- Đúng thế, cô ấy bảo vậy.
- Chuyện này để sau hãy tính, mau ngủ đi.
Thành Duệ dụ con trai mình ngủ rồi đi sang phòng kéo Tử Hạ ra.
- Em biết con trai em vừa nói gì không ?
- Không.
- Nó bảo nó muốn cưới vợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831679/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.