Hôm sau Thiên Tịch xin nghỉ làm mà ở bệnh viện trông coi mẹ mình. Còn Thiên Quân thì vẫn đi chơi bình thường. Cô nàng Nhã Ly kia đã chạy mất dép khi biết mẹ người yêu mình bị bệnh.
Cảnh Mộc có hỏi lí do Thiên Tịch nghỉ lúc cô gọi đến. Nhưng cô không nói chuyện mẹ mình bệnh mà chỉ nói gia đình có việc cần giải quyết. Gia đình cô đang tích cực tìm kiếm tủy thích hợp cho mẹ cô. Còn bà thì khi tỉnh lại dù biết con trai mình đi chơi không lo trông giữ, còn con gái thì ở bên cạnh nhưng vẫn một mực cho đó là trách nhiệm của cô. Thiên Tịch cũng mệt mỏi không giải thích điều gì. Thôi thì mẹ cô muốn nghĩ sao thì nghĩ vậy.
Cô đang ngồi đó thì cánh cửa mở ra, là anh cô. Mẹ cô thấy Thiên Quân thì vui mừng ra mặt. Thiên Tịch nhìn thấy thái độ đó của mẹ nỗi buồn trong lòng lại dâng cao. Cô dặn Thiên Quân chăm sóc bà rồi đi ra ngoài.
Vừa lúc cô vừa đi vừa nghĩ thì cô lại chạm mặt Đường Trúc Mặc. Mà quan trọng là anh đi cùng Nhã Ly, đó mới là điểm nhấn.
Thiên Tịch thấy thế cũng dần hiểu ra. Chính cô đã bảo anh hai mình bị cắm sừng cơ mà, ai ngờ người đó lại là Đường Trúc Mặc chứ. Đương nhiên anh ta cũng không để cho Thiên Tịch yên khi chạm mặt rồi.
- Anh có quyền gì cản đường tôi ?
- Thế thì tại sao tôi không được cản chứ ?
- Đường này là của ông nội anh để lại sao ?
- Không phải nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831661/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.