- Có lẽ vậy, khi mất đi rồi thì người ta mới biết trân trọng chăng ?
- Chắc vậy.
Giai Nghiêm ở trong bếp loay hoay một lúc cũng xong. Cô mang thức ăn thơm nức mũi ra cho cặp đôi nào đó đang phát cẩu lương cho cô một cách không thương tiếc. Chắc sau này cô không dám đi chung với hai người này luôn quá.
Ăn xong thì ba người lại ngồi trò chuyện chung.
- Tịch Nhi, em bảo chuyện đám cưới của anh hai em là như thế nào ?
- Anh ấy năm lần bảy lượt đều có bạn gái, nhưng do ham chơi nên những cô gái ấy lần lượt rời bỏ. Bây giờ anh ấy dẫn Nhã Ly về lên tiếng đòi cưới, ba mẹ em cũng vui mừng mà bắt em đưa tiền làm đám cưới và mua sính lễ, tận 200 triệu thì ở đâu em moi ra ngay đây.
- Thế sao anh ta không tự đi làm mà kiếm tiền cưới vợ chứ ?
- Do ba mẹ cưng chiều anh ấy, không muốn anh ấy cực khổ, và người chịu luôn là em. Anh ấy cũng đâu hoàn toàn là không tìm được việc làm, chỉ là ham chơi quá nên lười đi thôi, vậy mà ba mẹ em cứ bênh vực anh ấy, bảo là con trai phải được tận hưởng thanh xuân. Thế em không có thanh xuân à.
- Thôi nào, đừng bực tức nữa, sẽ không tốt đâu. Tịch Nhi này, hay là em dọn qua nhà anh đi ? Lỡ để em ở đây thì có người tới gây sự thì sao ?
- Nhưng mà ...
- Chị không cần ngại đâu, cũng không cần sợ em không vui đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831660/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.