Thiên Tịch lắp bắp mà hỏi Cảnh Mộc. Cô đâu nghĩ anh lại xuất hiện bây giờ chứ.
- Anh định tới để mang thức ăn ngon anh mua cho em, nhưng có vẻ anh lại thấy điều gì đó rồi.
- Em...
Giai Nghiêm cầm lấy những túi thức ăn từ tay anh hai mình đặt lên bàn. Cảnh Mộc tiến lại Thiên Tịch còn đang quỳ dưới đất, gương mặt nhìn như vẫn chưa hoàn hồn lại.
- Ngoan nào, có chuyện gì xảy ra, sao lại khóc sướt mướt như thế này ?
- Em...
Thiên Tịch cũng không biết có nên kể không, cô lại sợ Cảnh Mộc nghe xong lại bực tức đi tìm mẹ cô tính sổ lại không hay. Mà bây giờ dù sao cô cũng muốn có người để tâm sự.
- Ngoan nào, kể anh nghe xem có chuyện gì.
Thiên Tịch bỗng nhào vào lòng anh mà khóc òa lên. Cảnh Mộc nhìn cô khóc, lòng đau như cắt mà ôm lấy cô. Còn Giai Nghiêm đứng đó nhìn hai người này tình tứ.
Hơn 10 phút sau Thiên Tịch vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Cảnh Mộc vẫn ôm cô lo lắng nhìn. Trước giờ đúng là anh có dỗ Giai Nghiêm, nhưng chưa bao giờ tới mức này cả. Anh đưa mắt cầu cứu em gái mình.
Giai Nghiêm nhận được tín hiệu của anh hai liền tiến tới gần Thiên Tịch, ngồi xuống nhẹ nhàng bảo cô.
- Chị Thiên Tịch này, chị đừng khóc nữa. Bây giờ có anh hai và em ở đây rồi, chị có thể tâm sự với anh ấy hoặc là em mà. Chị mà khóc nữa anh ấy sót lắm đấy.
Không biết lời của Giai Nghiêm có chứa loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831659/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.