- Nuôi con 20 năm để bây giờ mẹ nhận lại được những lời như thế này à ? Con đã làm gì được cho mẹ chưa lại nói như thế ?
- Con không làm gì được cho mẹ à ? Vậy để con kể cho mẹ nghe nhé. Lúc nhỏ con đi học, mẹ ép con học tới mức nhiều lúc con chỉ muốn chết để giải thoát cho chính mình. Nhưng mẹ lại bảo là trách nhiệm, là bổn phận của con. Con cũng nghe theo mẹ mà chỉ đâm đầu vào học, cũng không rõ để làm gì. Mẹ chỉ suốt ngày lấy thành tích học tập của con đi khoe với mọi người, lúc gặp người có thành tích cao hơn thì lại mắng chửi con, so sánh con. Mẹ đã bao giờ hỏi thăm con chưa ? Đi học về mẹ chỉ hỏi hôm nay học được bao nhiêu điểm, có kiểm tra hay không chứ chưa bao giờ hỏi con đi học có gặp chuyện gì không, hay hỏi con có mệt mỏi không. Lớn lên thì mọi thứ vẫn như vậy, mẹ luôn quan tâm tới anh hai chứ chưa bao giờ thực sự quan tâm con. Mẹ có biết với con thì tìm việc làm lương cao là không hề khó, nhưng vì những tin đồn từ gia đình mình mà con đã không thể tìm được việc làm ổn định, phải lao thân để mà làm việc cực nhọc nuôi gia đình. Mẹ cũng luôn hỏi là làm việc được bao nhiêu tiền, mẹ thấy con bị thương chứ mẹ chưa bao giờ hỏi thăm con. Còn anh hai chỉ biết đi chơi về thì mẹ luôn hỏi thăm. Mẹ đã biết con tuyệt vọng tới mức nào khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831658/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.