Nghe Thiên Tịch nói thế ánh mắt của Cảnh Mộc có phần buồn bã, tay vẫn tiếp tục bôi thuốc cho cô.
- Em có quyền đứng dậy để mà đấu tranh cho chính cuộc sống của mình, cuộc đời em cho chính em quyết định chứ không phải do bất kì người nào khác, em hiểu không ? Ngay cả anh thậm chí cũng không có quyền đó, trừ khi em đồng ý để anh bước vào cuộc đời em, cùng em đi qua mọi thử thách gian khổ của cuộc đời này.
- Anh vốn đã bước vào và là một phần cuộc đời của em lâu rồi mà.
Tan giờ làm, Cảnh Mộc đưa Thiên Tịch về nhà trọ rồi đi đón Giai Nghiêm. Anh còn cẩn thận đưa cho Thiên Tịch lọ thuốc trị bỏng và dặn cô phải nhớ dùng. Anh đến trường đón Giai Nghiêm trong tâm trạng vui vẻ. Thật ra từ ngày anh yêu cô, cô đã đáp trả tình cảm đó thì có mấy khi mà anh không vui chứ.
Giai Nghiêm đi từ trong lớp học ra cùng với Lăng Vân và Mạch Vũ thì đã thấy anh hai mình. Cô như muốn nhảy dựng lên mà thôi, đang ở trường nên phải bình tĩnh lại xíu.
- Nghiêm Nhi này, làm sao để hiểu rõ tâm tư của một người con gái ?
Giai Nghiêm đang chìm vào những tâm tình cùng khung cảnh xung quanh thì bất chợt giật mình với câu hỏi của anh mình.
- Anh tự nhiên sao lại hỏi vậy ? Anh đã chăm sóc em từ nhỏ đến lớn mà.
- Anh nghĩ mỗi người mỗi khác chứ ?
- Cơ bản là con gái ai cũng sẽ có những điểm nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831657/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.