- Mà thôi em làm gì làm đi, anh buồn ngủ quá.
- Anh ngủ đi, lát em ngủ sau.
Cảnh Mộc lúc nãy bác sĩ có vào tiêm thuốc cho anh nên tác dụng phụ khiến anh buồn ngủ. Giai Nghiêm hoàn toàn biết nên cũng không hỏi gì thêm
Giai Nghiêm ngồi đó mà lấy sách ra đọc. Chưa đầy 5 phút sau điện thoại cô run lên.
- Anh cậu tỉnh chưa ? Chiều giờ tớ về nhà buồn ngủ quá nên lăn ra ngủ, chưa kịp gọi cậu.
Là giọng của Lăng Vân.
- Anh ấy tỉnh rồi lại ngủ rồi. Thuốc có tác dụng phụ nên làm anh ấy buồn ngủ. Mà này Vân Nhi, cậu nhìn vào thấy hai anh em tớ thế nào ?
- Thế nào là thế nào ? Tớ thấy bình thường mà.
- Không, ý tớ là cách mà anh ấy đối xử với tớ có khi nào làm cậu hiểu lầm chưa ?
- Tớ thấy anh ấy đối xử rất tốt với cậu, cực kì yêu thương cưng chiều. Không biết người ngoài nghĩ thế nào nhưng tớ thấy tình cảm này hoàn toàn trong sáng mà. Cũng tùy vào người nhìn, nhưng chơi chung với cậu đã lâu rồi, nếu tớ không sai thì mấy năm gần đây hai người rất hay bị hiểu nhầm, đúng không ?
- Ừ. Nhưng việc đó cũng không đáng bận tâm lắm. Cậu nghĩ xem tớ có nên giữ khoảng cách với anh ấy không ?
- Tại sao tự nhiên hôm nay cậu lạ vậy ? Mấy tuần trước còn bảo sợ anh mình có bạn gái sẽ bỏ bê mình, bây giờ lại hỏi tớ có nên giữ khoảng cách với anh ấy không ?
- Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-dac-biet-phan-2/831645/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.