Hạ Ninh Dao ở dưới nước vùng vẫy tìm kiếm điểm tựa, chạm được anh, anh lại gỡ tay cô ra.
Từ Duật Duy ở trên thấy lo lắng thay cho cô. Không biết số phận của cô gái nhỏ này, sau này sẽ ra sao.
"Trình Hy!"
Trình Hy vẫn không để ý, một mực nhìn chằm chằm vào cô.
Cho đến khi Ninh Dao kiệt sức không vùng vẫy nữa, mà sắp ngất đến nơi anh mới bế cô lên.
* * *
Ánh nắng chói chang chiếu xuyên vào cánh cửa sổ thành những tia mờ nhạt.
Ninh Dao mơ màng mở mắt, nhất thời không thích ứng được ánh sáng ấy, vô thức đưa tay lên che đi.
Đây là đâu? Mình chưa chết sao?!
" Hạ tiểu thư, cô tỉnh rồi, cô đã bị sốt và hôn mê mấy ngày liền " Một cô gái trẻ tầm tuổi cô đi vào cởi mở nói.
" Cô là ai?" Người này cô chưa từng thấy qua.
" Tôi là Vũ Hân Hân, từ nay tôi sẽ chăm sóc cho cô " Vũ Hân Hân cười.
" Tôi không cần người chăm sóc "
" Cậu chủ Trình nói dù cô không đồng ý tôi cũng phải ở bên cô "
Lại là anh!
" Đây là đâu?" Phòng này của ai? Nó được thiết kế rất bắt mắt, màu sắc xanh nhạt, nhìn vào rất thoải mái, ấm áp... Được trang trí theo kiểu hồi giờ cô luôn thích.
" Đây là phòng của cô. Cậu chủ đã cho người sửa lại căn phòng này sau khi cô tới "
Rốt cuộc anh muốn gì ở tôi.
" Cô ra ngoài đi, tôi muốn nghỉ ngơi" Ninh Dao trùm chăn kín đầu.
" Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-la-osin/203595/chuong-6.html