Cô chớp chớp mắt, hình dáng của anh được phản chiếu ở bên trong đôi mắt trong veo của cô.
Lâm Minh gật đầu: “Xem ra cũng khá ỗ ngày đều chạy tới chạy lui mà cũng không cảm thấy mệt.”
Lê Nhược Vũ vuốt ve bụng của mình một chút, rồi mới chậm rãi mở miệng nói với anh câu đầu tiên.
‘Anh rốt cuộc là muốn nói cái g “Ngày mai đi tham gia tiệc rượu bàn công chuyện làm ăn với anh”
“Em có thể từ chối không?”
“Không thể”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Bàn tay ngọc thon dài đang vuốt ve bụng hơi ngừng lại một chút: “Vậy thì anh hoàn toàn không cần hỏi em, đến giờ đi dự tiệc thì trực tiếp áp giải em đi qua đó là được rỉ Áp giải, đó là cách đối xử với tù nhân.
Có thể thấy rất rõ ý trào phúng, châm biến trong lời nói của Lê Nhược Vũ đối với anh Lâm Minh buồn bực.
Mang cô đi tham dự bữa tiệc rượu tối mai, là để đập tan tin đồn nhảm nhí của những người đáng ghét đó.
Hơn nữa, bữa tiệc rượu ngày mai là do James, người thương lượng hợp tác của nước Mỹ đến Việt Nam lần đầu tiên tổ chức, anh nhất định phải tham dự, người bạn nữ đi cùng với anh cũng chỉ có thể là vợ của anh.
Anh ghét nhất chính là bộ dạng này của cô: “Nhược Vũ, em không phải là người hùng hố dọa người như vậy”
Cô ngược lại bật cười: “Lúc trước người từng hứa hẹn với em, đồng ý với em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-khong-nhan-ra-vo-minh/3313114/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.