Giang Quân Việt vừa lái xe vừa mở hộc kín ra, quả nhiên trong đó có một hộp thuốc, anh lấy ra, còn đưa thêm một chai nước khoáng về phía cô: “Này, em uống đi, nhưng mà thật ra cũng không cần vội vàng đâu, trong hai mươi bốn giờ thì đều sẽ có hiệu quả.”
Thuốc tránh thai này là thứ mà cô đang muốn có, nhưng khi nhìn thấy nó thì tâm trạng lại trở lên vô cùng nặng nề.
Thuốc này, nếu như chính cô muốn uống thì đó là mong muốn của cô, là cô không muốn tương lai con mình phải đau khổ, nhưng mà nếu đổi lại là anh để cho cô uống, cô lại cảm thấy vô cùng khó chịu.
Thì ra, mặc dù anh cầu hôn cô, mặc dù nói sẽ lấy cô, nhưng vốn dĩ anh không cho phép cô mang thai con của anh.
Điều đó đã chứng minh rằng, cô chỉ là một công cụ phát tiết của anh mà thôi.
Thì ra anh không không hề yêu cô.
Bàn tay cô chìa ra đón nhận chai nước suối khẽ khàng run rẩy, nhưng mà vẫn vững vàng nhận lấy, cô lấy thuốc từ trong hộp ra để trong lòng bàn tay. Nhìn viên thuốc con nhộng nhạt màu kia, cô lại có một loại cảm giác, nếu như cô uống thuốc này rồi thì cô lập tức sẽ biến thành một kẻ gϊếŧ người, một kẻ gϊếŧ chết đi chính đứa con ruột của mình.
Nhưng, cô có lý do để không uống sao?
Không có.
Quyết định của anh và cả quyết định của cô, đều không muốn cô mang thai.
Cô vứt viên thuốc con nhộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171625/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.