Gió thổi khô mồ hôi trên người anh, tỉnh táo dựa nửa người trên lan can ban công, trong đêm đen, dường như ánh đèn neon nhấp nháy khiến người ta chìm vào trong giấc mộng. Giang Quân Việt lấy ra một điếu thuốc, nhưng không hề châm thuốc mà chỉ đùa nghịch trong tay, bởi vì giác quan thứ sáu nói cho anh biết, điện thoại sắp đổ chuông rồi.
Quả nhiên khi Giang Quân Việt chụp lấy điếu thuốc đang rơi xuống đến lần thứ sáu thì điện thoại của anh đổ chuông thật.
Cầm điện thoại lên, đầu dây bên kia truyền tới giọng nói của Tưởng Hàn: “Anh Giang, lúc cô Lam đi từ trong bện viện ra thì bà chủ đã từng gọi điện thoại cho cô ấy.”
Quả không sai.
Như vậy, đêm nay Lam Cảnh Y chủ động cũng có thể hiểu rõ rồi.
Nhớ lại cử chỉ quyến rũ vừa rồi của cô, Giang Quân Việt cười một cách xấu xa, cô bé, quả nhiên là động lòng rồi. Nếu anh đoán không sai thì ngày mai cô gái này sẽ chủ động tấn công, còn nội dung thì…
Ừm, cứ chờ xem sao.
Thuốc đã được châm lên rồi, chớp tắt bên ngoài ban công, ánh sáng le lói đó không thể so sánh với đèn neon, thế nhưng anh lại thích những đốm sáng đó.
Cho dù có yếu ớt thế nào, chỉ cần có ánh sáng thì sẽ có hy vọng.
Làn khói thuốc mờ ảo đó bao trùm lấy vóc dáng thon dài của Giang Quân Việt, không biết anh đã đứng ở ban công bao lâu rồi, lâu đến mức anh đã cảm nhận được cảm giác giữa hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171629/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.