Cô vẫn luôn uống thuốc, chính xác mà nói người đàn ông kia vẫn luôn cho cô uống thuốc, mà sau mỗi lần cô cũng ngoan ngoãn uống thuốc, tại sao cô vẫn có thai?
Tại sao vậy chứ.
Cô không thể tưởng tượng được.
Nhưng mang thai chính là mang thai, bác sĩ và y tá sẽ không trêu đùa cô như vậy.
Im lặng ngẩn người nhìn lên trần nhà, suy nghĩ của cô rơi vào hỗn loạn, thậm chí cô còn nghe được y tá đang nói gì.
Tất cả suy nghĩ trong đầu cô đều liên quan đến chuyện cô đã có con.
Có muốn không?
Cô thật sự muốn đứa bé này sao?
Cũng may Lam Tinh đang ở trong phòng giám sát, nếu không mẹ sẽ lo lắng khi nhìn thấy dáng vẻ cô bây giờ.
Cả ngày nay cô đã không ăn gì, cũng may trong nước biển đã bổ sung dinh dưỡng cho cô.
Y tá lại đến: “Cô ơi, cô có quyết định giữ đứa trẻ này không? Nếu không, cô cứ truyền nước biển thế này cũng lãng phí.”
Lam Cảnh Y chậm chạp quay đầu, cô thật sự thiếu rất nhiều tiền, còn vay nặng lãi, ngay cả có thể trả tiền không cũng là vấn đề của cô, làm sao có thể nuôi đứa nhỏ trong bụng chứ?
Huống chi, ba của đứa nhỏ này vốn không cần nó, nếu không phải do ngoài ý muốn. Cô vốn sẽ không giữ được đứa trẻ.
Cắn răng một cái, cô nhẹ giọng nói: “Sắp xếp phẫu thuật cho tôi đi.”
“Ai, thật đáng tiếc, đây là sinh đôi, nếu sinh ra sẽ có nhiều người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hao-sac-yeu-khong-dung/2171603/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.