Ở một góc phố cách đó không xa, chiếc xe hơi sang trọng đậu
im lìm đã lâu. Ghế ngồi phía sau người đàn ông âm trầm chứng kiến vũ điệu trong
mưa ấy. Đôi mắt anh nhìn cô chưa từng rời đi.
“Ông chủ, chúng ta về biệt thự hay về Hoắc gia?” Người tài xế
thấy ông chủ mình bất động đã lâu, anh ta không thực sự hiểu sao ông chủ mình lại
ra lệnh cho anh ta đỗ xe lại đây. Hoàn toàn không có động tĩnh gì một lúc lâu,
qua gương anh ta len lén quan sát ông chủ mình mới phát hiện ra tầm nhìn của
ông chủ đang đặt ở đâu. Chính bản thân anh ta cũng bị một màn biểu diễn của cô
gái kia khiến cho có chút ngây người.
Người đã đi rồi mà mãi không thấy ông chủ lên tiếng nên anh
ta đành phải chủ động hỏi.
“Về biệt thự.” Người đàn ông trầm giọng. Anh ta vậy mà đã bất
động nhìn cô gái kia một lúc lâu. Người cũng đã đi mất rồi mà anh vẫn thất thần
tại chỗ.
Hoắc Vu Quân nhìn những vệt mưa loáng qua mặt kính xe chìm
vào suy tư. Cô gái ấy, đối với anh có sức hút kỳ lạ gì? Tại sao giữa dòng người
chỉ cần một cái liếc mắt anh đã nhận ra cô, còn kiên nhẫn dùng thời gian vàng
ngọc của mình mà dừng xe thưởng thức cả một màn biểu diễn của cô nữa. Rốt cuộc
đầu óc anh đang có vấn đề gì?
Chiếc xe băng băng trên đường thì đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-bang-cung-chieu-co-vo-kho-tinh/2655285/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.