Trong trong phòng thay đồ cho nhân viên.
Sau khi thay đồ và báo cáo mọi việc với quản lý, cô bắt đầu
xử lý vết thương của mình. Cô ngồi xuống chiếc ghế dài màu đen kê sát tường,
bên cạnh là hộp dụng cụ y tế. Cô cầm miếng bông đã thấm cồn nghiến răng lau vết
thương trên mu bàn tay. Vết thương nhỏ nhưng mảnh thủy tinh bắn khá sâu, lúc
trước không để ý bây giờ mới thấy đau buốt, e là có vụn thủy tinh còn sót lại.
Cô lấy chai cồn, đổ vào vết thương để rửa
trôi bụi thủy tinh. Một thân một mình tồn tại trong thế giới hỗn loạn này, một
chút đau đớn thế này không chịu được thì làm sao cô có thể sốn sót tới ngày hôm
nay.
Chất cồn khử trùng len vào vết thương đau nhói, Hạ Vũ nắm chặt
tay, nhắm mắt khống chế cơn đau.
“Vừa rồi cảm ơn chị.” Giọng nói có chút rụt rè cất lên bên cạnh.
Hạ Vũ mở mắt đã thấy cô gái lúc nãy đứng trước mặt mình. Cô đã thay bộ váy hở hang kia ra thay vào
đó là bộ đồ thường ngày của cô. Áo thun trắng, quần bò xanh.
“Không có gì? Phía bên quản lý xử lý cô thế nào?” Hạ Vũ quan
tâm vào việc chính.
“Em chỉ bị mắng mấy câu, trừ lương chứ không bị đuổi và phạt
hợp đồng. Hình như nào đó trong bọn họ có lời với quản lý.” Cô gái cảm kích
nói.
“Vậy tốt rồi. Em cũng về nghỉ sớm đi. Nếu xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-hac-bang-cung-chieu-co-vo-kho-tinh/2655288/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.